Là thành phố cao nguyên, lẽ ra Đà Lạt không thể bị ngập lụt. Thế nhưng giờ đây hễ có mưa lớn là nhiều khu vực ngập chìm trong biển nước.
Đà Lạt từng được mệnh danh là tiểu Paris với hàng ngàn biệt thự kiến trúc châu Âu trang nhã, những khu nhà thấp tầng được bao bọc bởi những mảnh vườn, rừng cây xanh tốt. Còn bây giờ khu vực đô thị và thậm chí một số vùng ngoại ô, nhà hộp, nhà ống, cao tầng mọc lên nhan nhản.
Lượng du khách lên Đà Lạt nghỉ dưỡng tăng đều hàng năm và gần đây nở rộ xu hướng người dân xứ nóng đổ xô lên Đà Lạt nghỉ cuối tuần. Giới nhà giàu, một chủ có thể mua hẳn vài thửa đất để xây biệt thự, còn những người khác thì ở nhà nghỉ, khách sạn. Có cầu ắt có cung, khách sạn mọc lên như nấm.
Giá bất động sản tăng vọt đẻ ra tư duy mét vuông. Người ta tận dụng từng tấc đất để xây dựng nhằm tăng diện tích thương mại khiến Đà Lạt bị bê tông hóa quá mức, trong khi việc quy hoạch, xây dựng hạ tầng kỹ thuật (hệ thống thoát nước, hồ tích nước, công viên cây xanh…) không theo kịp với tốc độ xây dựng các công trình lưu trú. Thế nên chẳng phải đợi đến mưa to, chỉ cần lượng mưa trung bình nhưng kéo dài là nhiều khu vực ở Đà Lạt bị ngập vì nước không thoát kịp.
Theo kiến trúc sư Ngô Viết Nam Sơn, để vận hành tốt một đô thị thì cần có không gian cây xanh mặt nước chứ không thể xây dựng bất chấp. Nhà đầu tư thường suy nghĩ ngắn hạn, chủ yếu vì lợi nhuận chứ ít khi nghĩ đến sự phát triển chung của đô thị, trong khi chính quyền thì thiếu tầm nhìn về phát triển bền vững; công tác quy hoạch chưa tốt, không đủ không gian cho mặt nước…